- Vương quốc thiên đàng - https://www.angospel.com -

Hãy trở về cùng Cha!

Ví dụ về người cha nhân từ

Ngài lại phán rằng: Một người kia có hai con trai. Người em nói với cha rằng: Thưa cha, xin chia cho tôi phần của mà tôi sẽ được. Người cha liền chia của mình cho hai con. Cách ít ngày, người em tóm thâu hết, đi phương xa, ở đó, ăn chơi hoang đàng, tiêu sạch gia tài mình. Khi đã xài hết của rồi, trong xứ xảy có cơn đói lớn; nó mới bị nghèo thiếu, bèn đi làm mướn cho một người bổn xứ, thì họ sai ra đồng chăn heo. Nó muốn lấy vỏ đậu của heo ăn mà ăn cho no, nhưng chẳng ai cho. Vậy nó mới tỉnh ngộ, mà rằng: Tại nhà cha ta, biết bao người làm mướn được bánh ăn dư dật, mà ta đây phải chết đói! Ta sẽ đứng dậy trở về cùng cha, mà rằng: Thưa cha, tôi đã đặng tội với trời và với cha, không đáng gọi là con của cha nữa; xin cha đãi tôi như đứa làm mướn của cha vậy. Nó bèn đứng dậy mà về cùng cha mình. Khi còn ở đàng xa, cha nó thấy thì động lòng thương xót, chạy ra ôm lấy cổ mà hôn. Con thưa cùng cha rằng: Cha ơi, tôi đã đặng tội với trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con của cha nữa. Nhưng người cha bảo đầy tớ rằng: Hãy mau mau lấy áo tốt nhứt mặc cho nó; đeo nhẫn vào ngón tay, mang giày vào chân. Hãy bắt con bê mập làm thịt đi. Chúng ta hãy ăn mừng, vì con ta đây đã chết mà bây giờ lại sống, đã mất mà bây giờ lại thấy được. Ðoạn, họ khởi sự vui mừng” (Lu-ca 15:11-24).

Tình yêu của Thượng Đế và kế hoạch của Ngài dành cho loài người chúng ta

Chúng ta từ đâu đến? Tại sao chúng ta lại ở đây? Mục đích của chúng ta là gì?

Những câu hỏi trên về nguồn gốc, ý nghĩa và mục đích sống luôn làm con người băn khoăn qua mọi thời đại.

Phần đầu Kinh Thánh bày tỏ cho chúng ta về cách Thượng Đế tạo ra loài người: “Chúng ta hãy tạo nên loài người như hình ta và theo tượng ta …Thượng Đế dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Thượng Đế; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ“(Sáng thế ký 1:26-27). Thượng Đế tạo dựng ra loài người không giống như mọi tạo vật khác, mà Ngài tạo dựng loài người giống chính như hình ảnh Ngài theo một cách thức hoàn toàn tuyệt diệu và đặc biệt!

Đối với mọi tạo vật khác, Thượng Đế chỉ là Đấng Tạo Hóa, nhưng đối với loài người chúng ta thì Chúa muốn nhiều hơn nữa. Chúa muốn là cha của chúng ta và muốn có chúng ta là con của Ngài. Đó chính là tất cả sự mong muốn của Chúa (2.Cô-rinh-tô 6:17-18). Chúng ta đã được định trước và được lựa chọn để trở thành những người con của Thượng Đế; điều này quả là một điều mầu nhiệm tuyệt vời! Kinh Thánh dạy rằng: “Ngợi khen Thượng Đế, Cha của Chúa Cứu Thế Giê-su chúng ta, Ngài đã xuống phước cho chúng ta trong Chúa Cứu Thế đủ mọi thứ phước thiêng liêng ở các nơi trên trời. Trước khi sáng thế, Ngài đã chọn chúng ta trong Chúa Cứu Thế, đặng làm nên thánh không chỗ trách được trước mặt Thượng Đế, bởi sự thương yêu của Ngài đã định trước cho chúng ta được trở nên con của Ngài bởi Chúa Cứu Thế Giê-su, theo ý tốt của Ngài” (Ê-phê-sô 1:3-5).

Hãy xem Ðức Chúa Cha đã tỏ cho chúng ta sự yêu thương dường nào, mà cho chúng ta được xưng là con cái Thượng Đế!” (1.Giăng 3:1).

Sự sa ngã của loài người làm xa cách sự sống của Thượng Đế

Nhưng A-đam đã bị con rắn, Sa-tan, cám dỗ. Thay vì ăn trái của cây sự sống [1], tượng trưng cho sự sống của Thượng Đế, là sự sống mà chúng ta phải ăn, thì ông lại ăn trái của cây biết điều thiện và điều ác mà Thượng Đế cấm ăn. Qua đó, tội lỗi đã xâm nhập vào trong người ông. “Cho nên, như bởi một người mà tội lỗi vào trong thế gian, lại bởi tội lỗi mà có sự chết, thì sự chết đã trải qua trên hết thảy mọi người như vậy, vì mọi người đều phạm tội” (Rô-ma 5:12). Bởi tội lỗi mà loài người xa cách sự sống của Thượng Đế (Ê-phê-sô 4:18) và không còn được nương tựa nơi Chúa, như thế “ở thế gian không có sự trông cậy và không có Thượng Đế” (Ê-phê-sô 2:12).

Tuy vậy, bởi tình yêu mà Thượng Đế vẫn ban cho con người đủ mọi thứ cần thiết để có thể tồn tại. Thế gian sa ngã này nằm trong tay của kẻ ác là ma quỷ (1.Giăng 5:19) và xa cách Thượng Đế. Vì thế trong ví dụ trên: “Người em nói với cha rằng: Thưa cha, xin chia cho tôi phần của mà tôi sẽ được. Người cha liền chia của mình cho hai con. Cách ít ngày, người em tóm thâu hết, đi phương xa” (câu 12-13), có nghĩa là xa cách khỏi Thượng Đế hằng sống.

Một cuộc sống hoang phí ở thế gian

Ví dụ này tiếp theo rằng: “… ở đó, người em ăn chơi hoang đàng, tiêu sạch gia tài mình” (Lu-ca 15:13). Kinh Thánh mô tả tình trạng loài người sa ngã tội lỗi như sau: “họ theo sự hư không của ý tưởng mình … và vì lòng họ cứng cỏi nên trí khôn tối tăm, xa cách sự sống của Thượng Đế. Họ đã mất cả sự cảm biết, đành bỏ mình trong một đời buông lung, đem lòng mê đắm không biết chán mà phạm hết mọi điều ô uế” (Ê-phê-sô 4:17-19).

Bởi vì bị trở nên xa lạ với Thượng Đế, con người tiêu phí cuộc sống quí báu của mình. Nhiều thanh niên đốt cháy tuổi trẻ và cuộc sống bằng ma túy và bị cuốn hút theo lối sống hoang đàng trái đạo đức. Cũng có những người suốt đời chỉ biết có duy nhất là sự nghiệp, họ làm việc đến cạn sức cũng chỉ để gầy dựng sự nghiệp. Tuy nhiên con đường này, thường dẫn đến kết cuộc đau thương là ly dị và gia đình tan vỡ. Nhiều người sống để tích lũy sự giàu có, nhưng chính Sa-lô-môn đã nói rằng: “Con há liếc mắt vào sự giàu có sao? Nó đã chẳng còn nữa rồi; vì nó quả hẳn có mọc cánh, và bay lên trên trời như chim ưng vậy” (Châm ngôn 23:5). Có ai đã có thể biết trước rằng vào ngày 11 tháng 9 năm 2001 hàng ngàn người đã rời bỏ cuộc sống của mình chỉ trong một thời gian ngắn? Hay ai có thể dự đoán được sự sụp đổ đột ngột của thị trường chứng khoán đã gây thiệt hại cho tài sản của nhiều người?

Sự sống của một người vẫn luôn là tài sản quí giá nhất của người đó, sự sống đó không phụ thuộc vào số lượng tài sản mà người đó sở hữu nhiều hay ít. Môi-se nói rằng: “Tuổi tác của chúng tôi đến được bảy mươi, còn nếu mạnh khỏe thì đến tám mươi; song sự kiêu căng của nó bất quá là lao khổ và buồn thảm, vì đời sống chóng qua, rồi chúng tôi bay mất đi. Cầu xin Chúa dạy chúng tôi biết đếm các ngày chúng tôi, hầu cho chúng tôi được lòng khôn ngoan” (Thi thiên 90:10, 12). Một tấm lòng khôn ngoan là một tấm lòng biết tìm kiếm Thượng Đế hằng sống và tìm kiếm Chúa Cứu Thế Giê-su. Nó hoàn toàn khác hẳn một tấm lòng tối tăm, mù quáng, cứng cỏi và không hay biết gì. Lý do mà chúng ta ở thế gian này chính là để chúng ta tìm kiếm Thượng Đế và tìm được Ngài (Công vụ các sứ đồ 17:26-27).

Mọi sự đều đến cuối cùng

Khi đã xài hết của rồi, trong xứ xảy có cơn đói lớn; nó mới bị nghèo thiếu” (Lu-ka 15:14).

Mọi điều tốt lành sẽ kết thúc vào một ngày nào đó. Không có một cái gì ở thế gian này chắc chắn hoặc kéo dài mãi mãi được, dù đó là sức khỏe chúng ta, công việc, kinh tế, hay sự sống của con người. Và khi sự kết thúc gần kề, con người lại đơn độc, và chỉ còn có thể trông cậy chính mình. Người đó còn có thể trông cậy vào ai và ở nơi nào nữa? Nhiều người thích có nhiều bạn bè trong lúc giàu có hay thành công. Nhưng vào một lúc nào đó, khi đánh mất tất cả thì phần lớn bạn bè cũng sẽ rời xa. Hiện tượng này bộc lộ bản chất giả dối và ích kỷ của con người, cũng như hoàn cảnh sống của người con lầm lạc ở đây: “nhưng chẳng ai cho hắn gì cả“.

Ăn năn và quay lại với Cha, Thượng Đế

Vậy nó mới tỉnh ngộ, mà rằng: Tại nhà cha ta, biết bao người làm mướn được bánh ăn dư dật, mà ta đây phải chết đói! Ta sẽ đứng dậy trở về cùng cha, mà rằng: Thưa cha, tôi đã phạm tội với Trời và với cha, không đáng gọi là con của cha nữa; xin cha đãi tôi như đứa làm mướn của cha vậy. Nó bèn đứng dậy mà về cùng cha mình. Khi còn ở đàng xa, cha nó thấy thì động lòng thương xót, chạy ra ôm lấy cổ mà hôn” (Lu-ca 15:17-20).

Những cám dỗ ngoại cảnh này đã hút hết tâm trí của người con đến nỗi anh ta hoàn toàn quên mất cha mình. Điều này cũng xảy ra cho chúng ta: nhiều ảnh hưởng, mối quan hệ thế gian, sức ép từ mọi mặt đã làm tấm lòng của chúng ta đối với Thượng Đế trở nên chai sạn. Nhưng bạn có biết rằng sự nhân từ, nhịn nhục, khoan dung của Thượng Đế dẫn loài người chúng ta đến sự ăn năn không (Rô-ma 2:4)? Bởi tình yêu dành cho con người mà Thượng Đế dùng mọi tình huống trong cuộc sống để thức tỉnh chúng ta ra khỏi giấc ngủ say, chạm đến lòng chúng ta và làm mềm đi. Trong cuộc sống, tôi đã từng thấy nhiều người mỏi mòn, kiệt sức giống như người con lầm lạc trong câu chuyện này. Đến hồi cùng cực, khổ sở, anh ta mới đột nhiên thức tỉnh và kêu cầu cùng Thượng Đế.

Khi đã “tỉnh ngộ ra“, người con lầm lạc làm hai việc. Thứ nhất, anh ta ăn năn và nói rằng: “Thưa cha, tôi đã đặng tội với Trời và với cha“. Sau đó, anh hạ mình xuống: “tôi không đáng gọi là con của cha nữa; xin cha đãi tôi như đứa làm mướn của cha vậy“. Sự ăn năn và hạ mình thật quí giá đối với Thượng Đế! Ai muốn đến với Thượng Đế phải ăn năn và khiêm nhường như vậy.

Người cha mong chờ người con lầm lạc quay về

Nó bèn đứng dậy mà về cùng cha mình. Khi còn ở đàng xa, cha nó thấy thì động lòng thương xót, chạy ra ôm lấy cổ mà hôn” (Lu-ca 15:20).

Thượng Đế là Chúa của sự nhân từ và yêu thương. Chúa mong đợi chúng ta quay lại với Chúa biết bao. Chúa mong muốn rằng mọi người đều được cứu rỗi và hiểu biết lẽ thật (1.Ti-mô-thê 2:4). Khi chúng ta ăn năn và quay lại với Chúa, lập tức Chúa sẽ vội vã đến với chúng ta và đón nhận chúng ta một cách mừng rỡ.

Trong ví dụ này chúng ta thấy một hình ảnh khác biệt giữa người cha và bạn bè của người con lầm lạc! Tất cả bạn bè đã giúp ích anh ta trong việc tiêu pha tiền bạc của anh; nhưng khi tiền bạc của anh đã cạn thì họ rời bỏ anh và không cho anh gì cả. Nhưng cha của anh ở nhà vẫn chờ đợi anh trở về. Ví dụ này cho chúng ta thấy tình yêu của Chúa Giê-su dành cho chúng ta. “Khi còn ở đàng xa, cha nó thấy thì động lòng thương xót, chạy ra ôm lấy cổ mà hôn.” Thật là một hình ảnh cảm động! Chúng ta không cần phải bàn thêm về hình ảnh này nữa vì hình ảnh này đã tự giải thích cho chính nó rồi.

Đã một lần, Chúa Giê-su phán: “Phàm những kẻ Cha cho ta sẽ đến cùng ta, kẻ đến cùng ta thì ta không bỏ ra ngoài đâu” (Giăng 6:37). Bạn đừng chờ đợi nữa, hãy đến cùng Thượng Đế, nhờ cậy Chúa Cứu Thế Giê-su! Cũng như người con trai lầm lạc, không ai trong chúng ta xứng đáng cả. Nhưng vì tình yêu thiên thượng của Chúa dành cho chúng ta và vì Ngài có một kế hoạch với loài người chúng ta, Thượng Đế đã trả giá cho mọi tội lỗi và nợ của chúng ta bằng cách hy sinh chính con của mình là Chúa Cứu Thế Giê-su! Với tất cả sự vui mừng Ngài nhận lấy tất cả chúng ta trong Chúa Cứu Thế Giê-su. Chúa chờ đợi chúng ta đến với Ngài.

Mỗi người nên mạnh dạn đến với Thượng Đế qua Chúa Cứu Thế Giê-su, vì lời Chúa dạy rằng: “Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Thượng Đế, là ban cho những kẻ tin danh Ngài, là kẻ chẳng phải sanh bởi khí huyết, hoặc bởi tình dục, hoặc bởi ý người, nhưng sanh bởi Thượng Đế vậy” (Giăng 1:12-13).

Những ơn phước dồi dào trong nhà của cha chúng ta

Con thưa cùng cha rằng: Cha ơi, tôi đã đặng tội với trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con của cha nữa. Nhưng người cha bảo đầy tớ rằng: Hãy mau mau lấy áo tốt nhứt mặc cho nó; đeo nhẫn vào ngón tay, mang giày vào chân. Hãy bắt con bê mập làm thịt đi. Chúng ta hãy ăn mừng, vì con ta đây đã chết mà bây giờ lại sống, đã mất mà bây giờ lại thấy được. Đoạn, họ khởi sự vui mừng” (Lu-ca 15:21-24).

Sau khi tin nhận Chúa và trở thành con Thượng Đế, nhiều Cơ Đốc Nhân có mong muốn như người con trai lầm lạc là phục vụ Chúa như một người làm công được trả lương vậy. Tuy nhiên ví dụ này chỉ cho chúng ta thấy rằng, trước hết Cha muốn mang chúng ta vào nhà Cha để ban mọi phước lành của Ngài cho chúng ta. Nhà của Thượng Đế ngày nay chính là Hội Thánh [2] hằng sống (1.Ti-mô-thê 3:15), nơi mà mọi con cái của Ngài được no nê bởi của cải thiêng liêng của Ngài (Thi thiên 36:8, 65:4) và có thể được tách ra khỏi thế gian. Mọi con cái của Thượng Đế phải học để biết quí nhà của Cha.Cái áo tốt nhất –

1. Chúa Cứu Thế là sự công chính của chúng ta

Người con trai lầm lạc trở về nhà trong bộ dạng rách rưới, bẩn thỉu vì anh ta nghèo khổ và đã phải chăn heo để kiếm miếng ăn. Theo Kinh Thánh, chăn nuôi heo được hiểu là những việc làm thấp hèn, dơ dáy và tội lỗi trong thế gian đầy bất công. Trong Ê-sai 64:6 ta thấy: “Chúng tôi hết thảy đã trở nên như vật ô uế, mọi việc công bình của chúng tôi như áo nhớp“. Thật là nhẹ nhõm và khoan khoái khi chúng ta được giải phóng khỏi tình trạng dơ bẩn của mình, và được rửa sạch hoàn toàn bởi huyết báu mà Chúa Giê-su đã đổ ra trên thập tự giá. Huyết Ngài làm sạch mọi tội lỗi của chúng ta (1.Giăng 1:7). Nhưng không chỉ có thế, Thượng Đế, Cha chúng ta, cũng đã mặc cho chúng ta một cái áo hoàn toàn mới và tốt nhất – đó chính là áo của sự công chính! Ê-sai 61:10 dạy rằng: “Ta sẽ rất vui vẻ trong Đức Giê-hô-va, linh hồn ta mừng rỡ trong Thượng Đế ta; vì Ngài đã mặc áo cứu rỗi cho ta“. Và Tân Ước chỉ cho chúng ta rằng chúng ta được trở nên công bình chính bởi Chúa Cứu Thế (1.Cô-rinh-tô 1:30), và mặc lấy Chúa Cứu Thế bởi phép báp-tem (Ga-la-ti 3:27). Thật vinh hiển thay khi được xưng công chính trước Thượng Đế bởi lòng tin nơi Chúa Cứu Thế Giê-su, con Ngài!

2. Chiếc nhẫn – Đức Thánh Linh là sự bảo đảm của chúng ta

Sau khi một người nghe lời của lẽ thật, Phúc Âm về sự cứu rỗi, và tin Chúa Cứu Thế Giê-su, thì người đó được “ấn chứng bằng Đức Thánh Linh là Đấng Chúa đã hứa là Đấng bảo chứng cho cơ nghiệp của chúng ta” (Ê-phê-sô 1:13-14; 2.Cô-rinh-tô 1:22). Đây chính là nghĩa của chiếc nhẫn mà người cha đã đeo vào ngón tay của người con trai quay về. Khi bạn tin nhận Chúa Cứu Thế như là Đấng Cứu Rỗi của bạn và được báp-tem vào trong Ngài, thì bạn nhận được Đức Thánh Linh như là một ấn chứng bên trong. Đức Thánh Linh chính là sự bảo đảm rằng bạn thuộc về Thượng Đế (2. Ti-mô-thê 2:19), và bạn sẽ không bao giờ bị tước mất sự cứu rỗi, và bạn trở thành một người kế tự của Thượng Đế (Ga-la-ti 4:7). Thật là tuyệt vời!

3. Đôi giày – sống một cuộc đời mới trong Thánh Linh

Vậy chúng ta đã bị chôn với Ngài bởi phép báp tem trong sự chết Ngài, hầu cho Chúa Cứu Thế nhờ vinh hiển của Cha được từ kẻ chết sống lại thể nào, thì chúng ta cũng sống trong đời mới thể ấy” (Rô-ma 6:4).

Cho nên hiện nay chẳng còn có sự đoán phạt nào cho những kẻ ở trong Chúa Cứu Thế Giê-su” (Rô-ma 8:1).

Người cha cũng cho người con đôi giày để mang vào chân. Điều này có nghĩa rằng, mỗi người bởi đức tin và phép báp-tem mà trở nên con cái của Thượng Đế phải bắt đầu một cuộc đời mới. Người ấy phải học để sống trong sự sống của Chúa Cứu Thế mà người đó nhận được trong tâm linh của mình. Một tín đồ không nên đi theo xác thịt (chân trần) nữa, mà nên theo sự dẫn dắt của Chúa Thánh Linh (được minh họa bởi đôi giày). Điều này quả thực là một ân phước tuyệt vời. Trước khi được cứu, chúng ta chỉ có thể sống theo xác thịt. Nhưng bây giờ, khi đã được cứu rồi, chúng ta có thể và phải sống bởi Chúa Cứu Thế trong tâm linh của chúng ta.

4. Con bê mập – Chúa Cứu Thế là Lời hằng sống: bữa tiệc và thức ăn tâm linh của chúng ta

Và cuối cùng chúng ta đọc thấy con bê mập mà người cha cho bắt làm thịt và sửa soạn đãi người con trai quay trở về nhà: “Hãy bắt con bê mập làm thịt đi. Chúng ta hãy ăn mừng” (Lu-ca 15:23). Người con lầm lạc trở về nhà trong tình trạng đói lả vì anh đã không có gì ăn trong một thời gian dài. Con bê chỉ về Chúa Cứu Thế là Đấng mà Thượng Đế là Cha đã sai đến. Ngài đã phải chết trên thập tự giá làm của tế lễ chuộc tội lỗi và sự quá phạm của chúng ta. Ngài là của lễ chân thật và duy nhất cho tội lỗi của chúng ta. Tuy nhiên, chỉ nhận Chúa Cứu Thế như là của lễ thì vẫn chưa đủ, chúng ta cũng phải ăn Ngài! Điều này tương ứng với hình ảnh con chiên Lễ Vượt Qua trong thời Cựu Ước. Con chiên không chỉ bị giết để lấy huyết cứu người Do Thái khỏi tai họa cuối cùng. Dân Do Thái phải ăn hết con chiên đó để có sức ra khỏi Ai Cập. Huyết dành cho Thượng Đế, Ngài thấy nó; thịt thì cho con người để ăn. Điều nầy là một thực thể thuộc linh tuyệt vời. Chúng ta có thể ăn Chúa Cứu Thế như là thức ăn thiêng liêng, và sống bởi Ngài (Giăng 6:57).

Khi chúng ta ăn, chúng ta được no nê ở bên trong và được thêm sức bởi thức ăn mà chúng ta ăn. Mọi tín đồ phải học ăn và thưởng thức lời Thượng Đế như là thức ăn tâm linh. Chúa Cứu Thế chính là thực tại của lời Thượng Đế (Giăng 1:1, 14; Khải huyền 19:13); lời của Ngài là Thánh Linh và là sự sống (Giăng 6:63). Chúa Cứu Thế chính là thức ăn trong bữa tiệc mà Cha đã dọn sẵn cho chúng ta để ăn và thưởng thức. Khi ta ăn lấy Ngài, chúng ta sẽ được thêm sức để được sống bởi Ngài, để có thể thắng được tội lỗi và thắng thế gian, và để Thượng Đế là Cha chúng ta được vinh hiển.

Niềm vui của người cha

Vì con ta đây đã chết mà bây giờ lại sống, đã mất mà bây giờ lại thấy được. Đoạn, họ khởi sự vui mừng” (Lu-ca 15:24).

Trong mắt của Thượng Đế, mọi người đều đã chết vì tội lỗi và sự quá phạm của mình (Ê-phê-sô 2:1-3). Nhưng bởi tin Chúa Cứu Thế Giê-su mà chúng ta được cứu và được sống lại. Chúng ta đã được sinh lại bởi Đức Thánh Linh và được đưa vào nước trời (Cô-lô-sê 1:13). Điều này chính là kiệt tác của Cha chúng ta và là niềm vui lớn nhất của Ngài. Chúng ta nên loan báo giống như sứ đồ Giăng vậy:

Hãy xem Đức Chúa Cha đã tỏ cho chúng ta sự yêu thương dường nào, mà cho chúng ta được xưng là con cái Thượng Đế” (1.Giăng 3:1).

Hãy đến cùng Cha

Người con lầm lạc đã thức tỉnh, và quay về nhà với cha sau khi đã chịu đựng nhiều đau khổ. Tuy nhiên chúng ta có nên chờ đợi cho đến khi điều đó đến với chúng ta không? Không, chúng ta không cần phải chờ! Chúng ta nên tỉnh thức và tìm kiếm Thượng Đế hằng sống và chân thật ngay từ bây giờ! Phần lớn con người chỉ kêu cầu Thượng Đế trong lúc khốn khổ. Nhưng chúng ta không nên đợi lâu như vậy mới chịu hướng lòng về với Thượng Đế. “Vì Ngài phán: Ta đã nhận lời con trong thời thuận tiện, Ta đã phù hộ con trong ngày cứu rỗi. Kìa, hiện nay là thời thuận tiện, Kìa, hiện nay là ngày cứu rỗi!” (2.Cô-rinh-tô 6:2). “Cho nên, như Đức Thánh Linh phán rằng: Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài thì chớ cứng lòng, như lúc nổi loạn, là ngày thử Chúa trong đồng vắng” (Hê-bơ-rơ 3:7-8). Hôm nay, Chúa nói với bạn, và bây giờ chính là thời gian để bạn được cứu.

Một số người có thể nói rằng: “Nhưng tôi còn trẻ mà, tôi còn có thể chờ”. Đây là một nhận định sai lầm trên hai phương diện sau. Thứ nhất, sự chết chẳng nể nan gì đến tuổi tác, nó đến bất chợt, không báo trước – nhiều người trẻ chết bởi bệnh tật hay bởi tai nạn. Thứ hai, bạn bỏ qua một đời sống quý báu mà chính nhờ nó bạn mới thật sự được sống. Có rất nhiều điều về Thượng Đế hằng sống để nhận biết và kinh nghiệm mà cả đời bạn cũng không biết hết được. Vì thế, hôm nay chính là thời gian đúng lúc! Hãy thú nhận tội lỗi của bạn với Chúa Cứu Thế Giê-su, tin vào danh của Ngài, và hãy chịu báp-tem trong Ngài. Bạn sẽ được tha thứ mọi tội lỗi và sẽ lãnh được sự ban cho của Đức Thánh Linh (Công vụ các sứ đồ 2:38).

Một người cai ngục đã hỏi sứ đồ Phao-lô: “Tôi phải làm gì để được cứu rỗi?“. Phao-lô trả lời: “Hãy tin Đức Chúa Giê-su, thì ngươi và cả nhà đều sẽ được cứu rỗi“. Ngay lập tức ông và cả nhà chịu phép báp-tem, và cả nhà tràn ngập niềm vui (Công vụ các sứ đồ 16:30-34).

Khi bạn nghe tiếng của Chúa và tin lời Chúa, thì hãy nói bằng cả tấm lòng lời cầu nguyện này:

“Kính lạy Thượng Đế là Chúa và Cha của con. Con cảm tạ Chúa vì con của Chúa là Chúa Cứu Thế Giê-su đã chết trên thập tự giá vì con. Con thú nhận với Chúa mọi tội lỗi của con. Lạy Chúa Giê-su, con đón nhận Ngài vào lòng con, xin hãy đổ đầy Thánh Linh vào trong con và mang con về nhà của Cha. Amen!”

John So

(Dịch từ bản tiếng Đức “Rückkehr zum Vater” của NXB Verlag Der Strom, Stuttgart, Đức)