HomeChức Tế Lễ ThánhGia-cơ, đầy tớ của Chúa Giê-su

Gia-cơ, đầy tớ của Chúa Giê-su

Gia-cơ bắt đầu bức thư của mình bằng cách nói: “Gia-cơ, đầy tớ Đức Chúa Trời và Chúa Giê-su Christ …” (Gia-cơ 1:1). Thật ngạc nhiên khi Gia-cơ tự giới thiệu mình là đầy tớ của Chúa Giê-su Christ. Dù sao thì ông cũng là em trai (cùng mẹ khác cha) của Chúa Giê-su (xem Ga-la-ti 1:19). Nếu chúng ta là em của Chúa Giê-su, chắc chắn chúng ta sẽ không gọi mình là đầy tớ của Chúa. Chúng ta sẽ tự hào về nguồn gốc của mình. Nhưng Gia-cơ thì khác. Ông ý thức rằng Đức Chúa Trời không thiên vị ai cả. Sau đó Gia-cơ viết: “Hỡi anh em, anh em đã tin đến Chúa Giê-su Christ, Chúa vinh hiển của chúng ta, thì đừng thiên vị ai cả.” (Gia-cơ 2:1).

Thật lành mạnh khi mỗi tín đồ tự xem mình là đầy tớ của Đức Chúa Trời. Vậy thì chúng ta sẽ không tự cao tự đại, nhưng hạ mình dưới tay của Chủ là Chúa Giê-su. Đáng tiếc là tất cả chúng ta đều tự hào. Chúng ta không để cho ai nói với mình về bất kỳ điều gì và chúng ta không sẵn sàng hạ mình. Đó là lý do tại sao trong Hội Thánh có rất nhiều vấn đề. Nếu chúng ta ý thức được rằng mình chỉ là đầy tớ, Hội Thánh có thể tránh được nhiều vấn đề.

Một đầy tớ chỉ làm những gì chủ nhân bảo mình làm. Tác giả sách Thi Thiên đã nhận ra điều này: “Như mắt đầy tớ trông nơi tay ông chủ mình, như mắt tớ gái trông nơi tay bà chủ mình thể nào, thì mắt chúng con cũng ngưỡng vọng CHÚA, Đức Chúa Trời chúng con thể ấy, cho đến chừng nào Ngài thương xót chúng con” (Thi Thiên 123:2).

Chúng ta gọi Chúa Giê-su là Chúa của mình, nhưng thường làm những gì Ngài không bảo chúng ta làm. Chúng ta có quan điểm và ý tưởng riêng của mình về những gì phải làm và chúng phải được làm làm như thế nào. Những việc này không hẳn là xấu, nhưng Chúa không bảo chúng ta làm. Kinh Thánh gọi đó là tội tự phụ (xem Thi Thiên 19:14). Bất cứ khi nào chúng ta làm điều gì đó theo ý mình, điều đó sẽ gây hại cho Hội Thánh thay vì giúp Hội Thánh. Chúng ta là loại đầy tớ nào nếu chúng ta thậm chí không thể từ bỏ được suy nghĩ của mình? Đặc biệt là khi không thích điều gì đó trong Hội Thánh, thì những lời chỉ trích ngay lập tức được nổ ra từ miệng của chúng ta. Chúng ta phải ăn năn vì điều này. Hãy trở thành nô lệ thực sự của Chúa Giê-su Christ!

Về cơ bản, chúng ta thậm chí không xứng đáng là đầy tớ của Chúa. Chúng ta là những kẻ sa ngã, tội lỗi. Nhưng Chúa đã mua chúng ta bằng chính huyết của Ngài. Chúng ta không còn thuộc về chính mình nữa, mà chỉ thuộc về một mình Ngài. Việc chúng ta có thể làm đầy tớ phục vụ Ngài là một đặc ân. Tất cả chúng ta cần có thái độ khiêm nhượng trước mặt Chúa. Ngay cả khi chúng ta đã làm những gì Chúa đã truyền cho mình, chúng ta cũng không được tự hào. Chúa phán: “Các ngươi cũng vậy, khi làm xong mọi việc được truyền phải làm thì hãy nói: Chúng con là những đầy tớ vô dụng, điều chúng con đã làm chỉ là điều chúng con phải làm mà thôi.” (Lu-ca 17:10).

Một thái độ như vậy sẽ cứu Hội Thánh khỏi nhiều vấn đề. Chúng ta không chỉ là đầy tớ, mà còn là đầy tớ vô dụng. Chúng ta có thể nói điều đó từ trái tim không? Giống như Gia-cơ, chúng ta hãy học để trở thành những đầy tớ như vậy!

(Dịch từ bài “Jakobus, ein Sklave Gottes” của Himmlisches-Jerusalem.de)

RELATED ARTICLES
8,443FansLike
303FollowersFollow
7FollowersFollow
45,400SubscribersSubscribe

Bài mới nhất