Lễ Giáng Sinh có lẽ là ngày lễ lớn nhất và quan trọng nhất đối với nhiều người. Một số cửa hàng bắt đầu bán hàng cho lễ này trong tháng 11! Dù bạn đi đâu, bạn cũng thấy không khí của nó. Cơ Đốc nhân tuyên bố giữ Đấng Christ trong lễ Giáng Sinh khi họ chiến đấu chống lại chủ nghĩa thương mại. Đó là một thời gian để tụ tập với gia đình và bạn bè, tặng quà, trang trí nhà cửa, văn phòng của bạn, và kỷ niệm sự ra đời của Chúa Giê-su Christ, như nhiều người nói. Thật là khó để không bị lôi cuốn vì nó là thời điểm hạnh phúc nhất trong năm. Nhưng lễ Giáng Sinh thực sự là gì, và các Cơ Đốc nhân có nên mừng nó hay không?
Để trả lời câu hỏi này, chúng ta cần nhìn vào lịch sử La Mã cổ đại.
Vào thời La Mã cổ đại, lễ hội Saturnalia được tổ chức từ ngày 17/12 đến ngày 23/12 để tôn vinh thần Sao Thổ (Saturn) của La Mã. Lễ hội này được tổ chức với việc tế thần tại đền thờ của thần Sao Thổ, cùng với tiệc tùng, tặng quà, và ăn uống linh đình. Công việc ở khắp mọi nơi dừng lại và mọi người đang trong một tâm trạng ăn mừng, vui vẻ và trật tự xã hội bị đảo lộn. Các buổi tiệc rất ồn ào và khoái lạc. Đó là một thời gian mà bất kỳ loại hành vi đều được chấp nhận. Nhà sử học Hy Lạp cổ đại Lucian đã mô tả lễ hội như sau: ngoài việc giết người để tế thần thần Sao Thổ, ông còn đề cập đến tình trạng say xỉn lan rộng, hát khỏa thân trên đường phố, mê đắm tình dục, cưỡng hiếp và ăn bánh quy hình người. Người La Mã trang trí nhà cửa bằng những cành cây thường xanh và đặt lễ vật bên dưới những tán cây. Cây cối được trang trí bằng ‘oscilla’, tượng nhỏ và đồ trang trí có hình dạng giống đầu người, là di tích của việc dùng người để tế thần, gợi nhớ về thời gian mà đầu người thực sự được treo lên để hiến tế cho thần Sao Thổ.
Vào thế kỷ thứ 4 sau CN, Cơ Đốc giáo đã thông qua lễ hội Saturnalia với hy vọng có được những tín đồ mới trong số những người ngoại đạo. Các nhà lãnh đạo Cơ Đốc giáo đã thành công trong việc cải đạo nhiều người sang Cơ Đốc giáo bằng cách hứa cho họ tiếp tục mừng lễ Saturnalia sau khi trở thành Cơ Đốc nhân. Tuy nhiên, trong Cơ Đốc giáo không có gì liên quan đến lễ Saturnalia, vì vậy, Giáo hoàng Julius I đã chọn ngày cuối cùng của lễ Saturnalia, ngày 25/12, và đặt tên là ngày sinh của Chúa Giê-su. Tuy nhiên, ngày này là ngày sinh nhật của thần Mặt Trời Sol Invictus của đế chế La Mã. Chính hoàng đế La Mã Aurelianus đã lấy ngày 25/12/274 để làm ngày sinh của thần Mặt Trời.
Tuy ngày thực sự mà Chúa Giê-su sinh ra không được biết, nhưng nó có thể là vào mùa xuân hoặc mùa thu, rất có thể là mùa thu. Giô-sép và Ma-ri phải ở trong chuồng gia súc ở Bethlehem và đặt em bé Giê-su vào máng cỏ vì không có phòng ở nhà trọ (Lu-ca 2:4-7). Điều này có thể là do những người Do Thái từ khắp nơi trên thế giới đến Jerusalem để mừng lễ hội vào mùa thu và họ ở trọ trong các thị trấn xung quanh Jerusalem. Kinh Thánh cũng đề cập đến việc những người chăn chiên canh giữ bầy chiên của họ vào ban đêm (Lu-ca 2:8). Điều này không thể xảy ra vào tháng 12, mà là vào mùa xuân hoặc mùa thu.
Nguồn gốc các truyền thống của lễ Giáng Sinh
Cây thông Noel
Giống như các Cơ Đốc nhân đầu tiên đã cố gắng chiêu mộ những người ngoại giáo vào niềm tin Cơ Đốc bằng cách Cơ Đốc giáo hóa lễ Saturnalia, họ đã làm như vậy với các tập tục của người ngoại, ví dụ như chấp nhận việc thờ cúng và trang trí cây thường xanh. Người La Mã trang trí nhà cửa bằng những nhánh cây thường xanh trong lễ hội Saturnalia, những người châu Âu thường tôn thờ cả cây thường xanh và phong tục này vẫn tồn tại khi họ chuyển sang Cơ Đốc giáo. Trang trí cây cối và thờ cúng cũng được Kinh Thánh xem hình tượng.
Giê-rê-mi 10:2-5 cảnh báo dân Đức Chúa Trời không được học theo cách của các dân ngoại. Chúa mô tả phong tục của dân ngoại: “Người ta đốn cây trong rừng… rồi lấy bạc vàng mà trang sức; dùng búa mà đóng đinh vào, đặng khỏi lung lay”. Đoạn này mô tả về hình tượng. Hình tượng chỉ là một vật thể chết, nên không thể nói. Thậm chí người ta phải khiêng nó.
Cây Noel đã thu hút được nhiều người nhờ bức ảnh của nữ hoàng Victoria và hoàng tử Đức Albert năm 1848 bên cạnh cây thông Noel được trang trí với đồ chơi, quà tặng, nến và ruy băng trong nhà của họ.
Các quà tặng
Việc tặng quà đã được thực hiện trong thời Saturnalia nhưng khi Cơ Đốc giáo lan rộng, việc tặng quà đã gắn liền với câu chuyện các nhà thông thái trong Kinh Thánh tặng quà cho em bé Giê-su mới sinh. Cuối cùng, khi câu chuyện về thánh Nicholas, một giám mục hay tặng quà trong thế kỷ thứ tư, trở nên phổ biến, nó đã trở thành một phần của lễ Giáng Sinh ở các nước Cơ Đốc giáo
Santa Claus (ông già Noel)
Nicholas được sinh ra ở Thổ Nhĩ Kỳ vào năm 270 sau CN và sau đó trở thành Giám mục của Myra. Ông qua đời năm 345 và sau đó được giáo hội Công Giáo phong thánh. Ông trở nên nổi tiếng vì sự rộng lượng với người nghèo và được tôn thờ. Những người tôn thờ ông đã nhớ đến ông vào ngày ông qua đời, ngày 6/12, tái tạo sự rộng lượng của ông bằng cách tặng quà.
Sự sùng bái của Nicholas lan rộng ra phía bắc và được những người Đức và Celt chấp nhận. Truyền thuyết về Nicholas được kết hợp với thần Woden của họ, có bộ râu dài màu trắng và cưỡi một con ngựa bay trên bầu trời.
Giáo hội Công Giáo, một lần nữa, trong nỗ lực để chinh phục những người theo ngoại giáo, đã chấp nhận sự sùng bái Nicholas và liên kết việc tặng quà của Nicholas với ngày 25/12 (ngày Giáng Sinh) thay vì ngày 6/12.
Trong thế kỷ 19, nhiều tiểu thuyết và câu truyện khác nhau đã được viết về thánh Nicholas và sửa đổi huyền thoại về ông, như tặng quà cho trẻ em, xuống từ ống khói, cưỡi một chiếc xe được kéo bởi tám con tuần lộc và gọi tên ông theo tiếng Hà Lan là Santa Claus.
Một họa sĩ người Bavaria đã thêm vào bức tranh hiện đại bằng cách tạo ra hàng ngàn hình ảnh hoạt hình cho tạp chí Harper’s Weekly trong khoảng thời gian từ 1862 đến 1886. Santa Claus trước đây được hình dung là một giám mục trông nghiêm khắc nhưng giờ đây đã thân thiện hơn, có nhà tại Bắc Cực, trong một xưởng đầy những người lùn, và với một danh sách những đứa trẻ tốt và trẻ xấu.
Vào năm 1931, tập đoàn Coca Cola đã thay đổi hình ảnh Santa Claus thành hình ảnh mà chúng ta đã quen thuộc ngày nay. Ông có một khuôn mặt mũm mĩm, vui vẻ và bộ đồ màu đỏ như màu coca cola với viền lông màu trắng. Santa Claus hiện đại đã ra đời: sự pha trộn của vị thánh Công Giáo, thần ngoại giáo và biểu tượng thương mại.
Tất cả điều này có ý nghĩa gì đối với các Cơ Đốc nhân?
Nguồn gốc của lễ Giáng Sinh cho chúng ta thấy rằng sự thờ phượng và phong tục của người ngoại đã được kết hợp với Cơ Đốc giáo và mang một diện mạo Cơ Đốc giáo. Người ta giải thích là làm vì Đấng Christ. Đáng buồn thay, sự kết hợp này không phải là mới đối với dân Chúa. 2.Các Vua 17:33 nói về dân Israel “Các dân tộc ấy kính sợ CHÚA, nhưng cũng phục vụ các thần riêng của mình theo thói tục vốn có của dân tộc chúng trước khi bị lưu đày”. Câu tiếp theo mô tả những người này là không kính sợ CHÚA theo luật pháp và điều răn của CHÚA. Điều này cho chúng ta thấy rằng nếu chúng ta sao chép các tập tục dân ngoại, thì trong mắt Đức Chúa Trời, không phải là kính sợ Chúa mà là xấu xa.
Phục Truyền 12:29-31 cũng cảnh báo dân Israel không được thờ Đức Chúa Trời theo cách của các dân ngoại: “Anh em chớ thờ phượng CHÚA, Ðức Chúa Trời của anh em, như vậy, vì tất cả những gì CHÚA ghét thì họ đều làm cho các thần của họ…”.
Kinh Thánh cho chúng ta thấy rõ rằng Đức Chúa Trời ghét sự thờ hình tượng và các Cơ Đốc nhân không nên bị lừa bởi tinh thần của lễ Giáng Sinh, đồ trang trí và tâm trạng vui vẻ. Bên dưới tất cả là chủ nghĩa ngoại giáo và chủ nghĩa duy vật. Nó không liên quan gì đến Đấng Christ và tên của Ngài không được gắn liền với nó.
Một số Cơ Đốc nhân cố gắng mang trọng tâm của Giáng Sinh ra khỏi chủ nghĩa thương mại và để trở về lại Đấng Christ. Đây là điều ngu xuẩn vì lễ Giáng Sinh không liên quan gì đến Chúa Christ, cũng không có trong Kinh Thánh, nhưng là thứ gì đó được tạo ra bởi con người (với sự giúp đỡ của Sa-tan).
Chúng ta hãy bỏ những thực hành và truyền thống của thế giới ở đằng sau, chống lại những ảnh hưởng xung quanh chúng ta và theo đuổi sự thánh khiết (Hê-bơ-rơ 12:14)!
“Anh em không thể uống chén của Chúa và cũng uống chén của các quỷ. Anh em không thể dự tiệc của Chúa và cũng dự tiệc của các quỷ” (1.Cô-rinh-tô 10:21).
“Đừng tham dự vào những công việc vô ích của sự tối tăm; tốt hơn, nên quở trách chúng” ( Ê-phê-sô 5:11).
“Hãy xem xét mọi việc. Điều gì tốt đẹp thì giữ lấy; mọi hình thức gian ác thì phải tránh xa” (1.Tê-sa-lô-ni-ca 5:21-22).
(Dịch từ bài “Should Christians Celebrate Christmas?” của http://thechurchintoronto.org/)